Ai trong đời chẳng uống rượu
Rượu từ gạo mà ra
Rượu thì quý hơn cơm
Ba nồi cơm một sị
Ai nói chi thì mặc kệ
Rượu là rượu mà cơm là cơm.
Ai trong đời chẳng thiếu nợ
Nợ từ nhậu mà ra
Nhậu cho sướng cái thân ta
Cho mẹ cha gánh chịu
Ai nói chi thì mặc kệ
Nhậu thì cứ nhậu ,mà say thì cứ say.
Ai trong đời chẳng có vợ
Vợ từ mẹ mà ra
Vợ thì sướng hơn ta
Qua một đêm thành mẹ
Ai noi chi thì mặc kệ
Vợ là vợ mà ta là ta.
Mai đây nhà nước bỏ cấm vận
Cái thằng mĩ nó nhảy vô
Vì lợi ích quốc gia
Ta phải đi phục vụ
Ai nói chi thì mặc kệ
Mĩ là mĩ mà ta là ta
Đêm đang nằm ngủ với vợ
Chợt nghe rượu mà đi
Vợ có nói năng chi
Ta phải đi cho bằng được
Ai nói chi thì mặc kệ
Vợ là vợ mà ta là ta
Khi vô trường tập uống rượu
Đã uống rượu thì ta phải say
Dù có ngã lăn quay
Ta phải đi cho bằng được
Dẫu nói xuôi hay nói ngược
Đã uống rượu là ta phải say
Ai trên đời chẳng quý rượu
Rượu từ gạo mà ra
Rượu còn quý hơn cơm
Cơm làm sao mà bằng rượu
Dẫu nói xuôi hay nói ngược
Đã uống rượu là thôi cơm
Khi ra trường ta bỏ rượu
Mà bỏ rượu thì ta uống bia
Rượu thì uống bằng chai
Bia thì chơi bằng vại
Lương ngành y bạc triệu
Thiếu gì tiền mà không uống bia
(Bia có đáng bao nhiêu
Lương nghề y ta bạc triệu
Chi mà phải uống rượu
Vừa mất vợ vừa hại gan)
Bia bao giờ chẳng có bọt
Mà không bọt không gọi là bia
Từ thuở rất xa kia
Bia ngon là nhờ bọt
Không phải chua không phải ngọt
Bọt là bọt mà bia là bia
Ai trên đời chẳng thích nghịch
Không nghịch dại thì nghịch ngu
Thuở còn bé thì nghịch cu
Khi lớn lên ta nghịch bạn
Dẫu nói xuôi hay nói ngược
Bạn là bạn mà cu là cu
Ai trên đời chẳng biết sợ
Không sợ vợ thì sợ cha
Hồi còn bé thì sợ ma
Vô trường y thì sợ nợ
Thi ôn nào mà chẳng nợ
Mà không nợ không gọi thi
Ai trên đời chẳng lấy vợ
Vợ là nợ là oan gia
Vợ chịu khó (ngoan ngoãn) thì ta thương
Vợ chua ngoa ta đập bỏ mẹ
Dẫu nói xuôi hay nói ngược
Đập thì đập mà thương vẫn thương
Suy cho cùng cái lũ vợ
Chỉ là nợ là oan gia
Vì lợi ích của ta
Ta quyết không lấy vợ
Ta thoải mái đi nhậu
Mà chẳng sợ can ngăn
Đêm trong mùng nằm với vợ
Là ta phải sờ ti
Vợ đuổi mãi chẳng đi
Ta sờ ti cho bằng được
Dẫu nói xuôi hay nói ngược
Nằm với vợ là ta phải sờ ti
Đêm ta buồn ngồi đánh bạc
Mà đánh bạc thì lại thua
Dù có mất bữa ăn trưa
Ta việc chi mà phải sợ
Thua thì ta lại nợ
Nợ là nợ mà chơi là chơi
Ta mới ngồi xuống chiếu bạc
Tờ 5 chục màu xanh
Vợ cầm súng đứng canh
Con cầm dao rượt đuổi
Ôi thằng con mất dạy
Vợ ơi vợ mà con ơi con
Đêm thất tình ngồi uống rượu
Mà rượu vào là lời ra
Tại sao gái trường y
Lại không chơi hàng nội
Thôi đành chấp nhận vậy
Đéo cần vợ là gái trường y
Năm 2 nghìn bỏ cấm vận
Là hàng ngoại nhập vào ta
Vì lợi ích quốc gia
Ta không tiêu hàng địch
Đêm cụng ly với địch
Địch là địch mà ta là ta.